Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

“Thế giới này, như nó đang được tạo ra, là không chịu đựng nổi. Nên tôi cần có mặt trăng, tôi cần niềm hạnh phúc hoặc cần sự bất tử, tôi cần điều gì đó có thể là điên rồ nhưng không phải của thế giới này.”

Ce monde, tel qu’il est fait, n’est pas supportable. J’ai donc besoin de la lune, ou du bonheur, ou de l’immortalité, de quelque chose qui ne soit dement peut-etre, mais qui ne soit pas de ce monde.

(Albert Camus, Caligula)

.

“Tất cả chúng ta, để có thể sống được với thực tại, đều buộc phải nuôi dưỡng trong mình đôi chút điên rồ.”

Nous sommes tous obligés, pour rendre la realite supportable, d’entretenir en nous quelques petites folies.”

(Marcel Proust, À l’ombre des jeunes filles en fleurs)

.

“Nghệ thuật và không gì ngoài nghệ thuật, chúng ta có nghệ thuật để không chết vì sự thật.”

L’art et rien que l’art, nous avons l’art pour ne point mourir de la vérité.” (Friedrich Nietzsche, Le Crépuscule des Idoles)

.

“Mạng xã hội đã trao quyền phát ngôn cho những đạo quân ngu dốt, những kẻ trước đây chỉ tán dóc trong các quán bar sau khi uống rượu mà không gây hại gì cho cộng đồng. Trước đây người ta bảo bọn họ im miệng ngay. Ngày nay họ có quyền phát ngôn như một người đoạt giải Nobel. Đây chính là sự xâm lăng của những kẻ ngu dốt.”

Social media danno diritto di parola a legioni di imbecilli che prima parlavano solo al bar dopo un bicchiere di vino, senza danneggiare la collettività. Venivano subito messi a tacere, mentre ora hanno lo stesso diritto di parola di un Premio Nobel. È l’invasione degli imbecilli.”

(Umberto Eco, trích từ bài phỏng vấn thực hiện tại Đại học Turin (Ý), ngày 10 tháng 6 năm 2015, ngay sau khi U. Eco nhận học vị Tiến sĩ danh dự ngành Truyền thông và Văn hoá truyền thông đại chúng. Nguyên văn tiếng Ý đăng trên báo La Stampa 11.06.2015)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2021

Copperhead Road

Song by Steve Earle

(Bài nhạc đồng quê vui nhộn có nhắc đến chiến tranh Việt Nam)

Trần Ngọc Cư dịch

“Copperhead Road” đã trở thành “bài thánh ca” của những người sống ngoài vòng pháp luật bằng nghề buôn rượu lậu, trồng cần sa, và đặc biệt có nhắc đến nghệ thuật làm chông bẫy học được từ chiến trường Việt Nam.

Bài hát được phát hành trong một album cùng tên “Copperhead Road” năm 1988.

Copperhead Road là một con đường có thật gần Mountain City, Tennessee. Do có những vụ trộm bảng tên đường [vì bài hát này], con đường đã được đổi tên thành Copperhead Hollow Road.

Bài hát kể về ba thế hệ làm nghề buôn lậu — những người làm và phân phối rượu lậu, một nghề có nguồn gốc sâu xa từ những vùng nông thôn như Mountain City.

Loại rượu này thường bán với giá rẻ hơn và được vận chuyển đến các quận "khô" nơi cấm bán rượu. Vẫn còn gần 90 quận “khô” ở Hoa Kỳ hiện nay.

Với nghề bán rượu lậu ngày một tàn lụi, nhân vật chính của bài hát là John Lee Pettimore III trở về từ Chiến tranh Việt Nam, trồng cần sa, và vườn của anh ta được bảo vệ bằng các loại bẫy và phương pháp mà “VC” từng sử dụng.

Mặc dù bản thân câu chuyện được dàn dựng, nhiều kẻ buôn rượu lậu thực sự đã chuyển sang trồng cần sa khi nhiều quận hạt cho phép bán rượu khiến họ mất kế sinh nhai.

Nổi tiếng nhất, nhóm Cornbread Mafia ở trung tâm Kentucky có nguồn gốc từ việc buôn rượu lậu, đã sử dụng các chiến thuật như Pettimore sau khi trở về từ Chiến tranh Việt Nam. Đến năm 1989, các cơ quan chính phủ đã bắt giữ 70 thành viên của họ mặc dù không ai trong số đó chịu hợp tác với chính quyền.

LỜI BÀI HÁT (DỊCH TỪ LỜI TIẾNG ANH Ở BÊN DƯỚI)

Dạ, tôi tên là John Lee Pettimore

Giống như tên bố tôi và bố của bố tôi trước đây

Không còn lại bao nhiêu người biết đến ông tôi

Ông chỉ lên phố khoảng hai lần một năm

Ông thường mua một trăm cân men và một số ống đồng

Mọi người biết ông đang làm rượu lậu

Vì nhân viên thuế vụ đi tìm ông tôi dữ lắm

Ông mang hết gia tài vào thung lũng ở luôn

Đó là cái thời trước khi có tôi nhưng tôi nghe người ta kể lại

Từ Copperhead Road ông tôi không bao giờ trở về quê cũ.

Rồi đến phiên bố tôi bán lậu whiskey trong chiếc xe Dodge vuông vức

Bố mua nó trong cuộc đấu giá ở hội quán Tam Điểm

Có hình Cảnh sát trưởng Quận Johnson bên hông

Chỉ cần bắn một lớp sơn lót thôi, hình ông cớm biến vào bên trong

Bố và chú tôi đã tháo toang cỗ xe

Tôi còn nhớ âm thanh rầm rầm hôm ấy

Sau đó, cảnh sát trưởng đến vào nửa đêm

Nghe má khóc than, biết có điều gì không ổn

Bố đi xuống Knoxville với trọng tải hàng tuần

Bạn có thể ngửi mùi rượu whisky bốc lên trên đường Copperhead Road

Tôi tình nguyện vào Bộ binh đúng ngày sinh nhật của tôi

Đằng nào thì quanh đây, họ cũng đang bắt bọn rác trắng [dân nghèo da trắng] đi nghĩa vụ quân sự

Tôi đã phục vụ hai lần tại Việt Nam

Và tôi trở về nhà với một kế hoạch hoàn toàn mới mẻ

Tôi kiếm hạt cần sa từ Colombia và Mexico

Tôi chỉ trồng nó lên trong thung lũng dọc đường Copperhead Road

Và bây giờ D.E.A. [Cục Bài Trừ Ma Tuý] có một trực thăng bay lượn trên không

Tôi thức dậy và hét lên như thể tôi còn ở Việt Nam

Tôi đã học được một đôi điều từ lão Charlie (*) bạn biết không

Tốt hơn hết bạn nên tránh xa Đường Copperhead Road

Copperhead Road

Copperhead Road

Copperhead Road

(*) V.C. đọc thành Victor Charlie

Lyrics:

Well my name’s John Lee Pettimore

Same as my daddy and his daddy before

You hardly ever saw Grandaddy down here

He only came to town about twice a year

He’d buy a hundred pounds of yeast and some copper line

Everybody knew that he made moonshine

Now the revenue man wanted Grandaddy bad

He headed up the holler with everything he had

It’s before my time but I’ve been told

He never came back from Copperhead Road

Now Daddy ran the whiskey in a big block Dodge

Bought it at an auction at the Mason’s Lodge

Johnson County Sheriff painted on the side

Just shot a coat of primer then he looked inside

Well him and my uncle tore that engine down

I still remember that rumblin’ sound

Then the sheriff came around in the middle of the night

Heard mama cryin’, knew something wasn’t right

He was headed down to Knoxville with the weekly load

You could smell the whiskey burnin’ down Copperhead Road

I volunteered for the Army on my birthday

They draft the white trash first, ’round here anyway

I done two tours of duty in Vietnam

And I came home with a brand new plan

I take the seed from Colombia and Mexico

I just plant it up the holler down Copperhead Road

And now the D.E.A.’s got a chopper in the air

I wake up screaming like I’m back over there

I learned a thing or two from ol’ Charlie don’t you know

You better stay away from Copperhead Road

Copperhead Road

Copperhead Road

Copperhead Road