Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Ba, 6 tháng 4, 2021

Chuyện đùa về "nhiệm vụ chính trị mới" của giáo viên

Thái Hạo

Một người bạn cũ đã lâu ngày không liên lạc, tối nay bỗng gọi, nói luôn “vừa đi đánh trận về”. “Đánh trận gì?”. “Đánh facebook”. Hỏi một hồi mình mới hiểu ra. Nhưng đến giờ vẫn chưa tin rằng đó là sự thật. Vì nó giống một chuyện tiếu lâm nhiều hơn.

“Đánh sập các trang facebook theo lệnh của cấp trên” – đó là nhiệm vụ chính trị mới của người giáo viên! Có rất nhiều đội tác chiến, mỗi đội khoảng 50-100 người là giáo viên và cán bộ công nhân viên chức nói chung; cứ đến lịch 7h tối là cấp trên sẽ gửi khoảng 2 đường dẫn (link fb) vào group của đội, và toàn đội ấy sẽ cầm điện thoại lên rồi tác chiến (báo cáo) cho đến khi nó sập. Đánh từ 7h-9h tối, khi nào 2 tài khoản fb ấy sập thì thôi. Nếu không sập là “không hoàn thành nhiệm vụ”, sẽ bị “xử lý” bằng khiển trách, hạ thi đua hay các hình thức khác.

Hắn nói “Mệt mỏi lắm, đã đánh 4 tháng nay rồi, cứ thứ 2-4-6, đúng 7h là tác chiến. Mà hầu hết các trang ấy đều là trang nói thật, nhiều bài viết hay lắm… Ai cũng ngao ngán cả, có ai muốn đi đánh đâu… Nhưng không làm thì không được. Cẩn thận đấy, fb của mi có thể bị đánh sập đó. Sập thì tiếc lắm, tao không bỏ sót bài nào, dù không dám like…”. Tôi hỏi, “chỉ mỗi tỉnh ông thôi hay tỉnh khác cũng làm thế?”. “Không biết, thấy 2 tỉnh lân cận cũng làm thế, còn các tỉnh khác nữa thì không rõ. Mà tôi tưởng ông phải biết chuyện này chứ?” “Mà ai giao danh sách các fb cần đánh về các ông?”. “Không biết, cứ đến 7h là gửi vào nhóm”. “Rồi ai kiểm tra?”. “Trường kiểm tra, báo cáo kết quả lên huyện…”.

Tự dưng nhớ tới bài của Phùng Gia Lộc, “Cái đêm hôm ấy đêm gì?” Tôi thực sự không hiểu chuyện gì đang diễn ra trên đất nước chúng ta. Và giáo dục VN đang làm cái gì vậy? Thầy cô giáo đang phải gánh vác nhiệm vụ đi tiêu diệt những tiếng nói thẳng thắn thật thà; tiêu diệt những tâm tư tình cảm và bao nhiêu nỗi lòng của đồng bào mình; thầy cô đang buộc phải chà đạp lên nhân quyền và dân quyền trong tối nay để sáng mai lên dạy cho học sinh làm người.

Có lẽ nó đã hết thuốc chữa thật rồi. Muốn văng tục một câu quá.

Nguồn: FB Thái Hạo