Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

“Thế giới này, như nó đang được tạo ra, là không chịu đựng nổi. Nên tôi cần có mặt trăng, tôi cần niềm hạnh phúc hoặc cần sự bất tử, tôi cần điều gì đó có thể là điên rồ nhưng không phải của thế giới này.”

Ce monde, tel qu’il est fait, n’est pas supportable. J’ai donc besoin de la lune, ou du bonheur, ou de l’immortalité, de quelque chose qui ne soit dement peut-etre, mais qui ne soit pas de ce monde.

(Albert Camus, Caligula)

.

“Tất cả chúng ta, để có thể sống được với thực tại, đều buộc phải nuôi dưỡng trong mình đôi chút điên rồ.”

Nous sommes tous obligés, pour rendre la realite supportable, d’entretenir en nous quelques petites folies.”

(Marcel Proust, À l’ombre des jeunes filles en fleurs)

.

“Nghệ thuật và không gì ngoài nghệ thuật, chúng ta có nghệ thuật để không chết vì sự thật.”

L’art et rien que l’art, nous avons l’art pour ne point mourir de la vérité.” (Friedrich Nietzsche, Le Crépuscule des Idoles)

.

“Mạng xã hội đã trao quyền phát ngôn cho những đạo quân ngu dốt, những kẻ trước đây chỉ tán dóc trong các quán bar sau khi uống rượu mà không gây hại gì cho cộng đồng. Trước đây người ta bảo bọn họ im miệng ngay. Ngày nay họ có quyền phát ngôn như một người đoạt giải Nobel. Đây chính là sự xâm lăng của những kẻ ngu dốt.”

Social media danno diritto di parola a legioni di imbecilli che prima parlavano solo al bar dopo un bicchiere di vino, senza danneggiare la collettività. Venivano subito messi a tacere, mentre ora hanno lo stesso diritto di parola di un Premio Nobel. È l’invasione degli imbecilli.”

(Umberto Eco, trích từ bài phỏng vấn thực hiện tại Đại học Turin (Ý), ngày 10 tháng 6 năm 2015, ngay sau khi U. Eco nhận học vị Tiến sĩ danh dự ngành Truyền thông và Văn hoá truyền thông đại chúng. Nguyên văn tiếng Ý đăng trên báo La Stampa 11.06.2015)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2019

Ba bài thơ về biển Đông

(Rút từ facebook của Dũng Trung Kqd)

19.1.1974 - 19.1.2019
Ngày này 45 năm trước, bọn cộng sản Trung Quốc khốn kiếp đã đánh cướp mất quần đảo Hoàng Sa của chúng ta.
Xin mời đọc lại ba bài thơ buồn về biển Đông của tôi:


1.
HÃY THẢ THÊM MUỐI VÀO BIỂN CỦA TÔI
Tôi hòa nước muối đổ đầy chiếc thau nhôm
Thả vào đấy những hình nhân bằng gốm
Thổi căm giận cho ngút lên thành sóng
Rồi khóc tràn ký ức biển Đông.

“Ơi biển VIệt Nam, ơi sóng Việt Nam…”
Sóng rờn rợn dưới thân tàu giặc Hán
Tiếng chuông chùa từ Tung Sơn thăm thẳm
Vọng âm hồn trên trời biển nước tôi.

Mẹ thả thêm muối vào biển của tôi
Bằng nước mắt năm 74, 78
Anh hắt thêm muối vào biển của tôi
Bằng ánh trừng trừng tháng 2-79.

Người biểu tình đến bên biển của tôi
Xát muối lên những mảng da bầm tím
Bịt chặt khẩu trang hát thì thầm trong quán
Giữa những giọt cà phê mai phục xung quanh.

Người mặc áo phao đến bên biển của tôi
Đạp thẳng mặt những hình nhân bằng gốm
Sóng sủi bọt đỏ ngầu mùi tanh tởm
Sóng ầm ào vả vào mặt tôi.

Chị thả thêm muối vào biển của tôi
Em thả thêm muối vào biển của tôi
Người đi đường thả thêm muối vào biển của tôi
Đám ngư phủ thả thêm muối vào biển của tôi
Rồi bật khóc những trùng khơi xa vắng...

Đừng có khóc,
Hãy thả nhiều muối vào cho biển tôi mặn đắng
Để chất xác cá tràng kình chắn sóng Hoa Nam.

Vợ tôi ngồi đan những chiếc áo tý hon
Mặc vừa vặn cho đoàn binh bằng gốm
Chiếc thau nhôm chợt phong ba bão lớn
Dâng trùng trùng ngàn đợt sóng Biển Đông.
(2012)

2.
NHỮNG CỘT MỐC CHỦ QUYỀN BẠC PHƯỚC
Thêm 1 cột mốc chủ quyền bị bắn chết giữa biển Đông
Bạn thuyền chở xác anh về cùng với cá
Họ kinh sợ tột cùng giữa trùng vây "tàu lạ"
Đơn độc, bơ vơ như đứa trẻ mồ côi
Họ đã kêu gào nhưng tổ quốc chẳng có ai
Chỉ chiếc thuyền câu lẻ loi đưa cột mốc về với mẹ
(Dầu gì cột mốc này cũng được chôn trong nghĩa địa
May phước hơn những cột mốc rữa mất xác giữa trùng khơi).
Càng về gần đất liền càng thấy tổ quốc xa xôi
Những cột mốc mất niềm tin giữ nước
Những cột mốc chủ quyền bạc phước
Cắm, xác định "chủ quyền" mà không biết của ai

"Gió lên rồi căng buồm cho khoái
Gác chèo lên ta nướng khô khoai…"
Tôi đã uống rượu cùng với cá khoai
Trong tuyệt vọng của bầy ngư phủ.
(2015)

3.
ĐỪNG HỎI NỮA CON ƠI !!!
Sợ mai này các con hỏi cha ơi
Đi tắm biển sao phải mang hộ chiếu ?
Biển quê mình... cha nói đi... con không hiểu
Khi nhìn tấm bản đồ chó chết của Trung Hoa.

Con thả diều ở Vũng Tàu, Mũi Né, Lý sơn, Hoàng Sa, Trường Sa...
Người lớn đến cắt dây khi diều bay xa mém nước
Biển của mình trong xanh con muốn vẫy vùng mà chẳng được
Vì ra khơi là đi du lịch nước ngoài.

Đời thật buồn khi ra biển ngắm ban mai
Chỉ thấy sóng giăng giăng hình băng đạn
Đám mây hiền lành cũng bốc mùi đại Hán
Đường lưỡi bò liếm láp biển bao la

Một ngày kia đọc "Nam Quốc Sơn Hà"
Chữ "Định phận" bị thay bằng "Cam phận"
Hình đất nước gầy nhom vì oán giận
Gánh mấy chữ vàng méo mó đứng chơi vơi

Muộn mất rồi
Đừng hỏi nữa
Con ơi.
(2012)