Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2018

Chuyện thật làng Kình

Truyện Vũ Ngọc Tiến

Câu chuyện chẳng có gì vui, toàn những việc làm gian giảo ma mãnh của một dạng yêu-quái-giả-hình-người đang đầy ra trong xã hội bị đồng tiền thao túng. Kẻ có tiền làm chủ mọi thứ, từ những danh giá hàng giả được mua bán công khai cho tới mối quan hệ kèo trên với kẻ có quyền lực. Đồng tiền mua được tất thảy nhưng thật tiếc lại không mua được miệng thế gian. Cái chết tưởng là đoạn kết có hậu cho nhân vật lại trở thành thứ hài kịch không cười nổi bởi một sự thật nhầy nhụa, ô nhục.

Nó rất phù hợp với cách nghĩ/cách nói của dân gian: gieo cỏ sao lại đòi gặt lúa.

VĂN VIỆT


 

Mấy ngày nay dân làng Hoa Đào xôn xao về lễ tang ông Đại Vĩ. Ngôi làng trồng hoa ven đô tỉnh H, nằm bên vệ hồ Đông yên bình thơ mộng bỗng nhiên ồn ào huyên náo khác thường. Dòng người sang trọng từ các nơi về phúng viếng đông như kiến cỏ. Xe ô tô đời mới đu loại, đắt tiền bạc tỷ cứ nối đuôi nhau xếp hàng trước cổng làng dài hàng cây số. Đường làng bay rợp cờ phướn màu vàng, ở giữa thêu quẻ Thuần Càn, ý nói người quá cố vĩnh biệt thế giới này vào giờ đại cát sẽ để lại cho dân làng nhiều điều may mắn, phúc lộc dồi dào.

Làng Hoa Đào xưa có tên nôm là làng Kình. Chữ Kình có nghĩa là chống đối nên trong các loại đào thế, người chơi hoa cây cảnh làng Kình công phu tìm cho được cây đào có thế Kình thiên độc trụ đắt mấy cũng mua, để tưởng nhớ và tôn vinh truyền thống bất khuất của làng bao đời nay. Thời nào gặp buổi vận nước suy vi, kỷ cương băng hoại trong làng đều xuất hiện một bậc hào kiệt lãnh đạo dân làng nổi lên đấu tranh chống lại cường quyền ác bá. Ngay trong tổng, có ngôi làng lớn liền kề phía Bắc toàn lũ đầu gấu du thủ du thực chuyên gây sự, bắt nạt các làng khác cũng phải kiêng sợ người làng Kình.

Thế nhưng đến thời hiện đại, làng Kình đô thị hóa, đổi tên thành làng Hoa Đào và khi thành phố mở rộng lại đổi tiếp thành phường Hoa Đào thì con người làng Kình dường như thay đổi hẳn. Họ trở nên nhu mì dễ bảo, nhất nhất tuân theo sự chỉ dẫn của con người vừa quá cố. Cái sự nổi tiếng của người làng Kình bây giờ là khai thác triệt để những kẽ hở của nhà nước nên cả làng giàu lên nhanh chóng bằng trốn thuế và buôn nước bọt. Vào làng Kình, đi khắp các nhà chẳng thấy ai quan tâm bàn chuyện quốc sự, chỉ nghe họ bàn tán về những mánh mung làm giàu hoặc cách xin điểm chạy bằng cho mình và cho con cái để giải quyết khâu oai. Chỉ trong vòng mười năm trở lại đây,làng Kình có cả một bị giáo sư, một bồ tiến sĩ.

Đương nhiên kẻ vừa quá cố phải có danh xưng giáo sư tiến sĩ Đại Vĩ là người giàu có, sang trọng, quyền thế nhất làng khỏi cần bàn cãi. Hắn ho ra bạc khạc ra tiền, có tên trong danh sách tỷ phú tiền đô theo bầu chọn của một tạp chí nổi tiếng thế giới. Mỗi lời của hắn là thánh chỉ vua ban không chỉ trong làng mà cả trong tỉnh H. Trục đường từ quốc lộ vào làng trải nhựa phẳng lì, bốn làn xe chạy và các công trình quan trọng như trụ sở ủy ban nhân dân xã, cổng làng, trạm điện, chợ tổng hợp, cụm đình-đền-chùa... đều được xây dựng mới bằng tiền của hắn to đẹp, hoành tráng nhất tỉnh. Người làng Kình, hễ ai có diễm phúc được hắn để mắt thu nạp làm đệ tử hay vợ bé đều giàu phất lên như tốc độ tên lửa. Nghe nói mấy năm trước làng Kình có một cô thi hoa hậu toàn quốc được giải á hậu, trở thành vợ bé hắn, lập tức ông bố cô này được con rể hờ bày cho một mẹo làm giàu rồi lại giúp đầu tư tiền để mua trữ hàng chục triệu lít xăng trước lệnh tăng giá ba ngày, gửi hàng tại kho của tổng công ty xăng dầu. Chỉ với một mẹo nhỏ đó, ông bố vợ hờ chỉ việc rung đùi ngồi chơi xơi nước, thỉnh thoảng ăn chia với đám chủ ngân hàng và  viên chức cấp cao ở mấy bộ ngành liên quan, thu về bộn tiền, xây biệt phủ nguy nga bên vệ hồ Đông.

Không ít người trong trong giới đại gia tỉnh H và cả nước nghe danh Đại Vĩ đều tự hỏi hắn là thằng nào mà ghê gớm vậy. Hắn có tên cúng cơm là Khổng Văn Bòng. Thuở hàn vi đám giang hồ trong tỉnh H gọi chệch đi là Bọng Xệ vì hắn mắc bệnh sa đì, cái của nợ to như chiếc rành tích cỡ bự, không thứ quần sịp nào vừa nên hắn phải may đo hàng tá mỗi lần. Thường thì kẻ mắc bệnh này khoản kia rất yếu, nhưng hắn thì lại cực mạnh, bởi mỗi lần lâm trận hắn uống loại thuốc đặc trị mua từ biên giới phía bắc nên “cần cẩu” cứng ngắc, to dài như của ngựa, thuốn sâu ngâm lâu hàng giờ mới xỉu. Cái tên Bọng Xệ được gái làng chơi gắn thêm hai chữ nữa là Bọng Xệ Vua Dùi. Em nào nghe danh ấy cũng phát khiếp đồn nhau lảng tránh.

Bọng Xệ khởi nghiệp bằng nghề thư ký đề, nhưng hắn khôn ngoan biết tự kiềm chế, năng nhặt chặt bị không như các thư ký đề khác hễ có tiền là mụ mẫm bao lô hay nuôi chết một con đề, cuối cùng vỡ nợ. Qua vài năm hắn tích cóp được kha khá liền thâu tóm các thư ký đề, lúc đầu ở huyện, sau mở rộng khắp tỉnh, trở thành ông chủ đề cỡ bự, trong tay nắm hàng ngàn thư ký đề có sừng có mỏ. Khi vốn liếng đã cỡ trăm tỷ, Bọng Xệ quyết định đổi hướng làm ăn lớn. Hắn triệu tập một số đệ tử ruột tuyên bố: “Nghề lô đề nhanh giàu nhưng không bền, gặp phải sếp công an cao thủ chủ tâm vỗ béo mình rồi làm thịt là xộ khám, thân bại danh liệt. Tao quyết bỏ nghề lập công ty xây dựng chuyên về trang thiết bị nội thất cao cấp, đắt tiền. Đứa nào theo tao góp vốn làm ăn càng tốt, còn không thì giải tán”. Thật ra đó chỉ là nước cờ ban đầu để Bọng Xệ thâm nhập vào thế giới đại gia trong ngành kinh doanh bất động sản và đầu tư xây dựng cầu đường theo các dự án BOT.

Hắn đã cất công nghiên cứu tìm hiểu chính trường tỉnh H. Thời buổi này kẻ có tiền xây biệt thự, biệt phủ hay mua căn hộ chung cư cao cấp đều là quan chức có máu mặt, chức càng to bổng lộc càng lớn thì tiện nghi nội thất phải cực xịn của Pháp, Đức, Ý, Tây Ban Nha... Mỗi thứ bét ra cũng có giá hàng nghìn hay chục nghìn đô. Hắn vung tiền nhập thiết bị toàn loại hảo hạng và cất công dò la, lên danh sách những đối tượng cần tiếp cận. Thiết bị hắn cung cấp cho họ giá chỉ bằng một nửa giá thị trường lại bảo hành lâu dài, sẵn sàng thay cái mới nếu gia chủ không vừa ý.

Chỉ trong thời gian ngắn, Bọng Xệ đã có cả mớ các ông anh bà chị quyền uy khét tiếng che chở và hợp tác làm ăn trong các dự án khủng hoặc những lô đất vàng để xây dựng chung cư cao cấp. Tiếng lạ đồn xa, hắn mở rộng quan hệ anh em với các sếp ngoại tỉnh hoặc trung ương dễ ợt. Tuy nhiên, hắn vẫn chưa thỏa mãn, thường nói với các đệ tử: “Kiểu gì tao cũng sẽ phải tìm cách buôn vua, chỉ có buôn vua lãi mới to và quyền uy phải át tất thảy đám đại gia cả nước tao mới hả”.

Vận may đã đến, họ Khổng của hắn là họ to, có cả một ban liên lạc họ Khổng bề thế, trong đó có một Cụ Lớn rất nhiệt tình với việc họ. Trong một kỳ đại hội họ Khổng toàn quốc, Bọng Xệ hào phóng vung cả chục tỷ để mua được chức Trưởng ban Liên lạc, chụp chung với Cụ Lớn vài tấm hình thân mật nhân dịp khánh thành ngôi mộ và nhà tưởng niệm cụ tổ họ Khổng ở Việt Nam. Thanh thế Tập đoàn Đầu tư Xây dựng và Thương mại Quốc tế Hoa Đào ngày một lớn thì cái tên Khổng Văn Bòng không còn phù hợp với cương vị ông chủ tập đoàn. Hắn bỏ tiền thuê các nhà báo, nhà khoa học tiếng tăm viết bài về họ Khổng và truyền thống đấu tranh chống cường quyền của làng Hoa Đào, xưa là làng Kình, với điều kiện hắn đứng tên tác giả với bút danh giáo sư tiến sĩ Đại Vĩ. Đến Cụ Lớn hắn còn mua được thì cái học hàm giáo sư, học vị tiến sĩ chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ.

Sau mấy ngày phúng viếng dềnh dang, tiếp đến lễ cầu siêu cho người quá cố có hàng trăm tăng ni Phật tử trong vùng tham gia. Hôm nay là ngày cử hành lễ an táng doanh nhân yêu nước, người con ưu tú của làng Kình bất khuất, giáo sư tiến sĩ Đại Vĩ. Ông phó chủ tịch tỉnh H - trưởng ban lễ tang long trọng đọc bài điếu văn lâm ly thống thiết, bày tỏ lòng tiếc thương vô hạn với giáo sư tiến sĩ Đại Vĩ không may qua đời trong một tai nạn giao thông, trên đường đi dự lễ khánh thành một công trình lớn do ông làm chủ đầu tư.

Giữa lúc mọi người cúi đầu mặc niệm trong tiếng nhạc bài hồn tử sĩ, bỗng trên Facebook xuất hiện mấy bức ảnh bóc trần sự thật về cái chết của doanh nhân Khổng Đại Vĩ tức Bọng Xệ. Bên cạnh bức ảnh xác chết lênh láng máu là một bức ảnh đặc tả cái của nợ to tướng bị cắt rời, mổ banh ra với hai hòn cà to bằng quả trứng ngỗng. Tác giả status tự nhận mình là thủ phạm vì mười lăm năm trước bị Bọng Xệ cướp vợ, giờ lại còn phá đời con gái của anh ta chưa đầy mười tám tuổi nên chẳng còn thiết sống nữa. Ai muốn tìm xác hung thủ đã tự tử sau vụ án mạng hãy đến vệ hồ cuối làng Kình khắc rõ... 

Sài Gòn 2/10/2018