Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

“Thế giới này, như nó đang được tạo ra, là không chịu đựng nổi. Nên tôi cần có mặt trăng, tôi cần niềm hạnh phúc hoặc cần sự bất tử, tôi cần điều gì đó có thể là điên rồ nhưng không phải của thế giới này.”

Ce monde, tel qu’il est fait, n’est pas supportable. J’ai donc besoin de la lune, ou du bonheur, ou de l’immortalité, de quelque chose qui ne soit dement peut-etre, mais qui ne soit pas de ce monde.

(Albert Camus, Caligula)

.

“Tất cả chúng ta, để có thể sống được với thực tại, đều buộc phải nuôi dưỡng trong mình đôi chút điên rồ.”

Nous sommes tous obligés, pour rendre la realite supportable, d’entretenir en nous quelques petites folies.”

(Marcel Proust, À l’ombre des jeunes filles en fleurs)

.

“Nghệ thuật và không gì ngoài nghệ thuật, chúng ta có nghệ thuật để không chết vì sự thật.”

L’art et rien que l’art, nous avons l’art pour ne point mourir de la vérité.” (Friedrich Nietzsche, Le Crépuscule des Idoles)

.

“Mạng xã hội đã trao quyền phát ngôn cho những đạo quân ngu dốt, những kẻ trước đây chỉ tán dóc trong các quán bar sau khi uống rượu mà không gây hại gì cho cộng đồng. Trước đây người ta bảo bọn họ im miệng ngay. Ngày nay họ có quyền phát ngôn như một người đoạt giải Nobel. Đây chính là sự xâm lăng của những kẻ ngu dốt.”

Social media danno diritto di parola a legioni di imbecilli che prima parlavano solo al bar dopo un bicchiere di vino, senza danneggiare la collettività. Venivano subito messi a tacere, mentre ora hanno lo stesso diritto di parola di un Premio Nobel. È l’invasione degli imbecilli.”

(Umberto Eco, trích từ bài phỏng vấn thực hiện tại Đại học Turin (Ý), ngày 10 tháng 6 năm 2015, ngay sau khi U. Eco nhận học vị Tiến sĩ danh dự ngành Truyền thông và Văn hoá truyền thông đại chúng. Nguyên văn tiếng Ý đăng trên báo La Stampa 11.06.2015)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Ba, 4 tháng 7, 2017

Những vần thơ cho Mẹ Nấm

Mẹ Nấm

Mẹ Nấm vào tù đen ngục tối ư!

Khắp năm châu giơ đỡ bàn tay

Như mùa xuân Mẹ Nấm sinh sôi

Đem trở lại sắc mầu trỗi dậy

Xanh như lá, đỏ như mặt trời.

Đất nước Việt Nam đang sống

Trong thời tiết đông tàn,

Ngu xuẩn và đau buồn.

Dân ngủ mê trong hoạn lộ

Tôi ở phía mặt trời mọc của Mẹ Nấm

Tôi cũng ở đằng tây

Mặt trời lặn đẹp xao xuyến nỗi cô đơn

Như một định hình

Sau đêm là ngày bình minh rạng rỡ

Sau đông là xuân hoa nở muôn mầu

Không ai cần dẫn giải

Không con toán nào giải đáp được niềm tin.

Một Mẹ Nấm vào tù

Mùa xuân Mẹ Nấm mọc khắp nhân gian

Cộng sản nào cản nổi quá trình

Mầm non thành cây đại thụ

Chất xúc tác làm phương trình hoán đổi

Nhà tù biến thành trường học cho Nấm, cho Gấu .

Tất cả chúng ta

Dù là đàn ông, đàn bà

Trẻ hay già

Đều trở thành Mẹ Nấm

Của những đứa con thơ.

Mười năm sau

Hai mươi năm sau

Những đứa trẻ lại trở thành Mẹ Nấm

Còn đọng trong tim mỗi chúng ta.

1/7/2017

Bùi Hiền

Hoa Quỳnh Việt Nam trong ngục tối

Rồi thì thế giới nghe hoa Quỳnh Việt Nam nở vội

Đất nước gì kiểm soát cả loài hoa

Bắt hoa nở trong tù là ép tới hương hoa

Vắt cạn nước mắt tim mình rớt xuống vì hoa

Vì hoa biết nói nên mùa thu trở về cách mạng

Đến lá vàng cũng phải thiết thao bay

Chúng ta nở hoa đâu vì tưới máu trần gian

Số phận nước Việt ai làm tàn phai như hoa

Bứng gốc Quỳnh khi tôi còn mộng giữa ban ngày

Chúng ta còn mộng kêu gào một Việt Nam hay

Lũ lụt cuốn phăng quan tài chết lần thứ hai

Dân tộc này sao quá lắm nhân tai

Thức dậy mùa thu từ mùa héo hắt thương đau

Nắng mai đừng sợ nên Quỳnh khát vọng mai sau

Cuộc sống ngục tù từ đây khép lại biển tình

Sóng đã xa bờ những bản án hy sinh

Dân tộc tôi rồi biết sống ra sao

Con phố đâu còn sót lại môi cười chiêm bao

Bắt khóc bắt cười phải đúng quy trình long đong

Không cho hoa Quỳnh nở trọn trong đêm chờ mong.

Nguyễn Thị Thanh Bình

Nhà tù phía mặt trời mọc

(Tặng MẸ NẤM)

Về phía mặt trời mọc
Em đứng lên như hừng đông
như hoa của ngày mới

Dẫu cho cánh cửa nhà tù sẽ khép lại
nhưng ánh sáng của niềm hy vọng
chẳng bao giờ tắt (*)

Khi chúng ta thở bằng khí trời quê hương
chúng ta biết rằng
không ở đâu trên mặt đất này
con người lại không thể tìm thấy tình yêu
cho sự sống

Về phía mặt trời mọc
cho dẫu nhà tù có tối tăm
thì hoa vẫn nở
hương vẫn thơm
những bờ phi lao vẫn hoan ca lời gió
và sóng vẫn không ngừng xô đẩy

3/7/2017

Nguyễn Viện

-------------------------------
(*)
Vì ở một phía khác
loài quạ đen mù lòa
sẽ khóc suốt đêm thâu.