Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017

CON XIN LẠY MẸ MỘT CÂU: NỖI ĐAU CON ĐÃ NUỐT VÀO CHÍN NĂM!

Nguyễn Việt Chiến

Ngày này, cách đây 9 năm, ngày 12-5-2008, nhà báo-nhà thơ Nguyễn Việt Chiến (lúc đó là phóng viên Báo Thanh Niên) bị bắt giam oan sai trong vụ án báo chí chống tham nhũng PMU18. Ngay hôm sau, Báo Thanh Niên do nhà báo Nguyễn Công Khế làm Tổng biên tập, nhà báo Nguyễn Quốc Phong làm Phó Tổng biên tập và nhà báo Hoàng Hải Vân (Huỳnh Kim Sánh) làm Tổng thư ký tòa soạn đã có loạt bài viết với tựa đề “Phải trả tự do cho cácnhà báo chân chính”. Sau đó, anh Khế, anh Phong và anh Sánh đã bị cách chức về vụ việc này. Sau 8 tháng giam giữ, tôi được trả lại tự do, gặp nhau, Nguyễn Công Khế nói với tôi: “Tao tuy bị cách chức về vụ việc này nhưng tao cũng rất tự hào về mày, nếu trước Tòa, mày mà đầu hàng, thì có lẽ tao phải bẻ bút không làm báo nữa!”. Lúc đón tôi về ở cửa trại giam, Huỳnh Kim Sánh cũng nói tương tự. Tôi và anh em báo Thanh Niên, ôm nhau trong nước mắt. Vậy mà đã 9 năm, dưới đây là bài thơ tôi viết tặng người thân và bạn bè sau tai nạn nghề nghiệp này
Nguyễn Việt Chiến

CON XIN LẠY MẸ MỘT CÂU: NỖI ĐAU CON ĐÃ NUỐT VÀO CHÍN NĂM!
Chín năm. Ờ nhỉ qua rồi !
Tôi đã trở lại làm tôi mỗi ngày
Câu thơ xa xót hao gầy
Cha tôi đã mất sau ngày mẹ đi

Sau tám tháng đón tôi về
Vợ con mừng tủi, bạn bè xót thương
Đón tôi có một quê hương
Vai gầy, áo rách thân thương cuối trời

Mẹ tôi khóc níu cha tôi
Đón con trở lại làm người tự do
Tháng ngày, tôi vẫn ước mơ
Một lần trở lại tự do làm người

Ngày đi, tôi giữ nụ cười
Ngày về nước mắt mẹ tôi nghẹn ngào
Buồn như một giấc chiêm bao
Nỗi đau tù ngục lặn vào trong tim

Nỗi đau giờ đã ngủ im
Trong miền nham thạch đắm chìm nỗi đau
Con xin lạy mẹ một câu:
Nỗi đau con đã nuốt vào chín năm
Trái tim con đã rách bầm
Xin mẹ, con được thở than đôi lần
Quoc Phong Nguyễn Công Khế Chu Văn Sơn Tuyen Hoang Xuân Văn Giá Ngô Thuy Quynh Nguyen Phong Lan Do Dao Thi Dien

clip_image002

clip_image004

clip_image006

clip_image008

FB Nguyễn Việt Chiến