Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017

Tiếng Chú ơi!

                                       

Trân trọng!

Tôi vào trang để đọc:

Những sự thật bị bóp méo ở khu chứng tích Sơn Mỹ do anh Xuân Thọ viết về tôi,

Tôi chân thành cám ơn anh Xuân Thọ,cám ơn ban biên tập chia sẻ chuyển tải.

Tôi xin gửi cùng một bài thơ của tôi về vụ việc.

Cám ơn

Trần Văn Đức

 

 

Germany 17.01.2010.         

 

 

 

Mỹ Lại quê hương tôi.

Hàng dừa xanh tít tắp.

Bờ biển đẹp mênh mang.

Tắm mình trong nắng ấm.

 

 

      Cũng Mỹ Lại quê tôi.

      Ngày xưa đau thương lắm.

      Trẻ em không dám cười.

      Mẹ già lắm lo âu.

      Đàn con yêu tan tác.

 

Nhà tôi nuôi cộng sản.

Mấy chú thật hiền hòa.

Chiều chiều tôi gọi Chú!

Cõng con- một đoạn dài.

 

Có hôm tôi rơi lệ.

Chú bị thương nặng quá.

 Miên man, suốt mấy ngày .

Ba mẹ tôi  lo chạy.

Thuốc thang và đào hầm.

Phòng thay khi bấc trắc…

 

    Và hôm nay tôi gọi chú.

     Bận quá Chú làm ngơ.

     Vết thương xưa đã lành.

     Chú phòng đời bất trắc …

 

Mỹ lại quê hương tôi.

Hàng dừa xanh tít tắp.

Mặt nước lặng sông Kinh.

Đượm buồn chiều –không chảy.

 

Quê hương tôi nắng cháy.

Bà con nghèo thân thương.

Trẻ em cười – Sơn Mỹ.

Chia nhau cái Càng Còng.

 

Và hôm nay trở lại.

Tôi vẫn về Sơn Mỹ.

Lạc trong đoàn du khách.

Nhìn cảnh xưa chạnh lòng.

Tôi rùng mình đứng lặng.

Ngày xưa tôi « gọi Chú ».

Thân thương như người nhà.

 

Mỹ Lại quê hương tôi.

Một màu xanh bát ngát.

Đồng lúa chín Vàng thơm.

ngập chim chiều…vang hót.

                 

                   Remscheid Germany.

                         Trần Văn Đức 

Email:ductranvan30@gmail.com