Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2017

NGỨA

Truyện

Phapxa Chan

Thoạt tiên, Hắn nghĩ cơn ngứa xuất phát từ gần bẹn trái. Đưa tay toan gãi, nó biến mất. Một hiện tượng không lạ. Có thể lờ đi.

3 phút sau, một tín hiệu ngứa phát ra sau vai phải. Lại báo động giả. Vẫn lờ đi được.

2 phút, lặp lại. Vẫn chịu được.

1 phút. Độ phớt thậm chí tăng lên.

3 giây/một báo động ngứa. Và khốn kiếp thật! Tốc độ của tay vẫn không theo kịp sự biến mất chóng vánh của những cơn ngứa đểu cáng.

Hắn múa như một con khỉ. Hai cánh tay và mười ngón vồ như điên tìm những cơn ngứa siêu chảo chớp.

Thịt tróc. Da toét. Cơn ngứa giờ đã đạt đủ tốc độ phân thân toàn thân Hắn và không còn tay nào để gãi nổi nữa.

“Chết mẹ, mình bị hủi à?” Đã có suy nghĩ ấy. Nhưng tình trạng còn nặng hơn hủi vì những cơn ngứa sau khi xâm lược từng milimet trên da hắn, bắt đầu đi vào nội tạng và não.

Tột cùng. Hắn hết ngứa nổi nữa. Vì cơn ngứa đã tràn ra ngoài. Nhìn đâu hắn cũng thấy duy một ý niệm: Ngứa. Cụ thể là nhìn ai Hắn cũng thấy họ đang ngứa. Vật gì cũng đang ngứa. Chuyện gì cũng ngứa.

Hắn lại gãi tiếp. Tưởng chừng giai đoạn mới này cơn ngứa đã yếu thế hơn Hắn. Vì ở một diện rộng, tay Hắn không còn múa như khỉ quanh người nữa. Trái lại, Hắn học được một cách “múa” sành điệu hơn…

Mặc một chiếc áo tươm tất trong ngày trọng đại, với tư cách kẻ duy nhất trên hành tinh không ngứa, Hắn rưng rưng nhận phong thánh. Dĩ nhiên: Thánh Gãi.

Cùng bản chất với cơn ngứa bên trong, những báo động cũng xuất hiện đâu đó như hệ thống tin tình báo của các siêu anh hùng. Và cùng đường lối trên, cơn ngứa luôn biến mất nhanh hơn hành động gãi. Nhưng phải nói Hắn khôn lên quá nhanh sau những cuộc truy đuổi ngứa trên da.

Vừa một báo động ngứa nhá lên trong thành phố, Hắn vươn tay tới với một bộ tịch gãi cực kỳ điệu nghệ. Dĩ nhiên, động tác giả thôi mà. Nhưng nhận ngay là một tràng pháo tay của công chúng.

Hắn đi đến văn phòng thị trưởng với một tập kiến nghị “Những việc cần làm ngay để hết ngứa”.

Hắn bước lên bục giảng với giáo trình “Triết học ngứa”.

Hắn đi đến khu ổ chuột với những kiến thức vệ sinh dịch tễ để nhân dân phòng ngừa ngứa.

Hắn lướt nhẹ trên giầy khiêu vũ và thủ thỉ vào tai một cô nàng bỏng rẫy: “Làm ơn để cho tôi giải thoát em khỏi cơn ngứa!” Nàng nằm ngửa. Hắn gãi. Một cách chậm chạp của con khỉ.

Tháng năm êm đềm cho Thánh Gãi. Chắc từ lâu Hắn quên một sự thật là: Cơn ngứa xuất phát từ bẹn trái vẫn tiếp tục hành trình di chuyển và sinh sôi. Sau khi tràn ra đầy thành phố, nó xâm lược các quốc gia và vùng lãnh thổ lân cận. Rồi cả Hệ Mặt Trời đã ngứa rồi. Cả thiên hà cũng ngứa nốt.

Đến một ngày cơn ngứa hết nhiên liệu. Nó chết đột tử. Buồn chưa! Cả vũ trụ đột nhiên hết ngứa.

Điều đó lại được báo hiệu từ bẹn trái đầu tiên. Rồi vai phải. Rồi thành phố. Rồi cả cô ả hôm nọ cũng hết ngứa mất rồi.

Hắn bước lên bục giảng với triết học ngứa. Sinh viên thộn mặt. Cả hành tinh bị xóa mất ký ức về ngứa.

Không!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Hắn lại bị biến thành khỉ lần nữa. Lần này là cuộc đua của cánh tay với sự ra đi của ngứa. Hắn cố vồ lấy nhưng chúng vẫn nhanh hơn.

Bình tĩnh lại. Hắn nằm ủ những triết luận khác để ba hoa: “Ngứa – Hoài niệm cổ xưa”, “Hành trình khai quật trầm tích Ngứa”, “Ngứa – cảm hứng từ tôn giáo cổ đại”.

Không được! Thế giới này sao trống rỗng quá thể từ ngày ngứa chết.

Hắn thất thểu ra đi.

Đi mãi để tìm ai đó trên hành tinh hiểu được một tri thức cổ xưa đã mất.

Sáng hôm sau người ta tìm thấy Hắn nằm giữa ổ kiến.

Nhắm mắt thanh thản và mãn nguyện.

29.12.2016