Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016

Thơ Phan Tấn Hải

Vết son ơi về đâu

 

Em mang cả hương trời

của một thời tóc ngắn

về gửi lại bờ môi

vết son in lên giấy

một đời thương nhớ ơi

 

Ngồi bên em một ngày

rồi một đời tiễn biệt

cuối trời xa chim bay

tiếng kêu rơi vọng lại

nỗi sầu vương đầy tay

 

Nhớ ơi tóc xanh một thuở

thương ơi ga nhỏ bên trường

chờ em dáng gầy như khói

nhớ mãi chữ tờ là thương

thương ơi chữ ơ là nhớ

 

Một đời anh đi tìm

mắt nhìn xa mấy cõi

em có lạc đường chim

dòng thơ loang mực tím

nhói buốt hằn trong tim

 

Phải chi ta dìu nhau

đi chệch đường thiên cổ

vết son ơi về đâu

mùi hương anh giấu trộm

vào thơ muôn kiếp sầu.

 

 

Nhìn lại trang sử

 

Tôi ngồi đọc trang sử

những dòng nghiêng ngả buồn

cay mắt dò từng chữ

khói lạnh phả trong hồn

 

Thấy rõ mấy tên bạn

đã chết lại hiện ra

đòi theo chữ xông trận

cuộc chiến người hay ma

 

Thấy muôn nghìn dấu hỏi

trĩu nặng đè từng trang

một thời buồn như khói

ám lên giấy úa vàng

 

Một thời như rất khác

vẫn nghẹn lời đọc hoài

quê nhà đầy trong mắt

nét mực nhòa không phai

 

Cúi đầu đi biền biệt

tóc rất xanh môt thời

như dường qua trăm kiếp

nhìn lại tóc trắng rồi

 

Trân trọng ghi từng chữ

làm mới những dòng thơ

ném lên trăm nghìn chữ

thành hoa qua kia bờ.

(viết cho Memorial Day 2016)