Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Thương Bác thì cho Bác nằm

(Rút từ FB Artist Đỗ Minh Tuấn)

clip_image001

 

Giặc Đền, giặc Tượng, giặc Cây
Trong ba giặc ấy, diệt ngay giặc nào?
Diệt thằng giặc Tượng cho tao!
Nó làm khổ Bác đã bao nhiêu ngày

Bác nằm xa đất xa cây
Còn hơn đứng dậy giơ tay giữa trời
Lạnh lưng cốt thép trong đời
Gió mưa trên mặt, nhoẻn cười quanh năm
Đã sinh ra kiếp con tằm
Cho đời rút ruột có nằm được yên?
Đã phơi mặt giữa đồng tiền
Phải theo bọn cướp, phải đền mộng mơ!

Chỉ thương bầy trẻ xác xơ
Đu dây qua suối, đôi bờ tử sinh
Gió lùa lớp học mong manh
Thịt thơm trong mộng, áo lành trong mơ
Cháu ơi! Bác có đâu ngờ
Rút xương trẻ nhỏ để thờ gió mây
Bây giờ vĩnh viễn nằm đây
Lặng câm với đất, xuôi tay với đời

Bác mong nói được đôi lời
Để dâng các cháu nụ cười xi măng
Bác nghèo chẳng có gì hơn
Chỉ dăm thanh sắt làm xương vĩnh hằng
Thương Bác thì cho Bác nằm
Lấy sắt đổi thịt mà ăn mấy ngày
Đập bệ tượng lót đường lầy
Lấy thân mình Bác mà xây trụ cầu

Thoả lòng Bác ước bấy lâu...