Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015

Thơ MINH HUỆ

Minh Huệ (1927-2003) là một nhà thơ hiện đại của Việt Nam. Ông được biết đến nhiều với tác phẩm thơ "Đêm nay Bác không ngủ" viết trong kháng chiến chống Pháp. Văn Việt nhận được từ một cộng tác viên bài thơ sau đây cũng viết trong thời kỳ ấy nhưng chưa từng công bố của nhà thơ Minh Huệ, do nhà thơ Lâm Quang Mỹ ở Ba Lan sưu tầm được. Xin trân trọng giới thiệu như một tư liệu văn học.

Chia tay đầu Trăng Mật

Mùng cưới nếp là chưa rũ xong,
Gối tay chưa kịp nhầu nếp áo,
Trước ngõ sực tin về mật báo
Anh bàng hoàng lên hoả tuyến Thu – Đông

Bao nhiêu lửa ấm nhóm trong lòng,

Anh nhường em cả, thương không nói.
Óng ánh tóc buông mười chín tuổi,
Trắng vành trăng vời vợi mắt lo âu!
Chìm đáy sông trăng run bổi hổi,
Chìm đáy lòng day dứt lắng sâu.

Trách trăng sáng quá, đêm rằm quạnh,
Soi bóng đầu thôn, bóng qua cầu!
Anh đi không dám quay đầu lại,
Sợ nhìn bóng nhỏ sững đằng sau!

Để khi cái chết giáng trên đầu,
Có em, cuộc sống càng thêm chắc.
Bấm bụng rời nhau đầu Trăng Mật.
Chiến tranh. Nghe mới nặng nề sao!