Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

Thơ Lê Ngân Hằng

(Thơ ngắn – Những khúc cho mùa hè – Gửi N như người bạn)

Hãy đến đây đi nào

Chỗ những ngày nắng cuộn dâng lên

Những hiên- những con đường hoang hoải

Cơn điên của lá quấn gió

Đêm dợn lam ánh nước dợn lam

Những bầu trời công viên tím thẫm vào cao đêm

Khép bức màn đêm kết vở kịch đêm

Cỏ đã thét lời xanh biếc

Những cành chim sâu nở những chân trời

Ai đã viết tràn ngập lên những quả đồi

Chuyện mình những ngày xa lơ lắc

Ai đã hát uốn lượn theo núi

Những câu hát không đầu không cuối

Ai đã bảo với ai là: “thôi em về đi”

Để quay tìm vụng về một cô gái rõ ràng là “xấu xí” !

Ồ sao lạ thế! Ai muốn mỉm cười bông lơn thật là dễ mà khó lắm đấy nhé

Rồi có thể đã bỏ đi

Ở một góc phố ngày cũ xa bao năm rồi của tôi

Những sao buồn không tới

Cũng không hiểu nổi chuyện gì không thể nói

Chuyện của nước bây giờ… biển cả… những giọt hiền cư… những gợn sóng…

Những chiếc lá thả đi

Những con ốc buồn lâu đã ngủ

Với hải âu…

Ai đã tìm dây diều cho lũ trẻ

Đuổi theo nhau – ẩn sau những con còng vó đỏ?

Những cây điệp đến mùa đâu phải đợi nhau

Chúng đến dệt muôn tấm thảm vàng như những thảm len

Trải lối chân nắng đứng điên khùng những ngày nung mình trong phố

Những ngày còn thiếu bóng cô dâu

Chẳng thể đếm rụng rơi

Từng nỗi niềm chưa cũ

Những tập thơ nào đã in xa nằm lăn lóc trong đời

Tôi viết cho một người – người ấy đã ra đi

Chẳng có ai – nhưng chính người ấy viết – sẽ cầm đọc lại thôi

Giữa thời gian khó liên miên khủng hoảng này

Các cặp đôi đáng thương luôn cãi nhau

Họ không hay biết gì những chuyện hậu ly dị

Vì những cặp đôi này quá xem thường

Sẽ không bao giờ họ dám cầm tôi lên và đọc một bài thơ

Trong toàn bộ những tập thơ nào đã in xa nằm lăn lóc trong đời

Tôi để lại một mối tình sau cuối