Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014

Thân phận con người trong xã hội Việt Nam hiện nay

Đôi lời về một não trạng mới

Thời Pháp thuộc, nhà tôi ở thuê trong xóm công chức nghèo ngõ Đức Khánh, phố Hàm Long (vì thế hai em gái tôi có tên là Khánh và Đức) và đi học không xa nhà. Tuy biết rằng không thể bị lạc, nhưng bao giờ bố tôi cũng dặn “hễ chú bị lạc, chú nhờ Police đưa về”.

Xin hỏi thực lòng với quý vị công dân Việt Nam thời nay: Có vị nào thời nay dặn con mình hễ gặp rắc rối thì nhờ Công an, Cảnh sát, Dân phòng, An ninh… giúp đỡ không?

Có một não trạng thời nay là “đừng dây vào với CHÚNG NÓ”. Không phải bỗng dưng mà người dân tự lánh xa những người “bạn dân” ấy. Vì não trạng của những người bạn dân đó có vấn đề. Họ không còn coi dân là bạn nữa rồi. Dính vào họ chỉ có thiệt.

Làm gì đến nỗi quên đội cái mũ bảo hiểm đầy tính hình thức trong một cuộc sống không có người biết tổ chức cả một hệ thống giao thông, mà Police cùng cả hệ thống áo đen, áo cỏ úa, áo vàng, và áo thường phục sẵn sàng “phẫn nộ” hộ các lực lượng chức năng, có thể đánh đến chết người vi phạm giao thông?

Những nhà lãnh đạo đất nước cần chú ý xem xét cái não trạng mới làm Police bị đẩy xa khỏi Dân: bắt đầu từ chỗ có quá nhiều quyền hành, dẫn đến việc cần có quá đông Lực lượng chức năng, đến chỗ phải để cho “chúng nó” tự kiếm sống… và cuối cùng là hình thành một não trạng thấy đâu đâu cũng đầy những kẻ đối lập, và dại gì mà phía bên kia, phía Dân, chẳng coi các anh thành “chúng nó”?

Hãy nghĩ lại đi trước khi quá muộn.

Phạm Toàn

DÂN BIỂU TÌNH VÌ CẢNH SÁT GIAO THÔNG ĐÁNH CHẾT NGƯỜI

TUYÊN QUANG (NV) - Hàng chục người dân biểu tình lên án, nhưng phe cảnh sát giao thông (CSGT) huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang, chối rằng không có chuyện người của họ đánh chết người dân.

Theo bản tin của tờ Sức Khỏe Cộng Ðồng dựa theo lời của ông Nguyễn Văn L. (cư dân xã Văn Phú, huyện Sơn Dương) thì nạn nhân của vụ việc là Nguyễn Văn Tuấn 39 tuổi, dân tộc thiểu số Cao Lan, chạy xe không đội “mũ bảo hiểm” sáng ngày 5 tháng 8, 2014.

clip_image001

Nạn nhân đã được đưa về và khám nghiệm tử thi tại nhà. (Hình: SKCÐ)

Khi Nguyễn Văn Tuấn chạy xe máy ở một khu vực tại thôn Khe Thuyền, xã Văn Phú, huyện Sơn Dương, Tuyên Quang, “một cảnh sát giao thông đã ra hiệu dừng xe để kiểm tra hành chính. Tuy nhiên, do nạn nhân cố tình bỏ chạy, vị cảnh sát đã ‘vô tình đánh dùi cui’ vào gáy nạn nhân. Nạn nhân đi được khoảng 20 mét thì ngã xe và gục xuống đường”, nguồn tin trên kể.

Nguyễn Văn Tuấn đã được đưa đi cấp cứu ở bệnh viện đa khoa Kim Xuyên tại huyện Sơn Dương. Vì tình trạng nguy cấp, ông được chuyển đi cấp cứu ở bệnh viện tuyến tỉnh nhưng “đã tử vong trên đường đi cấp cứu”.

Ðược biết, anh Tuấn ra đi để lại người vợ và 3 con nhỏ, một con mắc bệnh tim và một con mắc bệnh máu trắng. Theo tờ Sức Khỏe Cộng Ðồng, “Người dân quá bức xúc, nên dù chiều nay (5 tháng 8) trời mưa cũng vẫn đến biểu tình rất đông tại trụ sở xã Văn Phú”.

clip_image002

Người dân đang tụ họp biểu tình rất đông tại trụ sở xã Văn Phú. (Hình: SKCÐ)

Tuy có người nhìn thấy sự việc, ngày 6 tháng 8, 2014, phóng viên báo Ðất Việt nói chuyện với ông Quí – Phó đội trưởng đội CSGT, công an huyện Sơn Dương, ông này chối rằng: “Cái đấy không phải đánh, anh em đang đi làm thì nhìn thấy đối tượng không đội MBH nên dừng để kiểm tra. Nhưng đối tượng đã chạy, vừa chạy vừa ngoái lại nhìn xem có bị CSGT đuổi không. Khi tới ngã ba thì đối tượng đâm vào bảng tin rồi lại đứng dậy đi tiếp. Vị trí đối tượng bị ngã cách CSGT khoảng 100 m. Nhưng ngã xong đối tượng đứng dậy đi tiếp, một lúc sau thì bị ngã và tử vong. Ngay sau đó người dân có xúm lại và nghĩ là CSGT đánh người vì thời điểm lúc đấy trên xe có một chiếc gậy gãy”.

Ngày 25 tháng 6, 2014, Nguyễn Văn Chín, 44 tuổi, ngụ tại quận Gò Vấp, đã chết vì bị một nhóm người mặc thường phục đánh, đồng bọn của nhóm CSGT ở quận Tân Bình, Sài Gòn. Ông Chín chạy xe máy, bị chận lại đo nồng độ cồn rồi sau đó, cự cãi và bị đánh, bị đá tới xỉu đi. Khi tỉnh lại phải bò lết, tự gọi taxi đi cấp cứu.

Cuối tháng 2 năm 2011, một trung tá công an tên Nguyễn Văn Ninh đã dùng dùi cui đánh ông Trịnh Xuân Tùng ở bến xe Giáp Bát, Hà Nội, tới gục xuống đường, vì cự cãi số tiền phạt “không đội mũ bảo hiểm”. Ông chết mấy ngày sau đó ở bệnh viện vì chấn thương cột sống ở cổ quá nặng.

Ông Nguyễn Văn Tuấn ở tỉnh Tuyên Quang là nạn nhân thứ 14 chết trong tay công an CSVN từ đầu năm đến nay. Hầu hết đều chết khi bị công an bắt giam, tra tấn ép cung đến chết, rồi đổ cho người ta “tự tử,” “sốc may túy,” hay những lý do khác, dù trên thi thể các nạn nhân đầy dấu vết, thương tích của nhục hình như vỡ sọ, gãy xương sườn xuông sống, giập nội tạng. (TN)

Nguồn: nguoi-viet.com