Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

Ám ảnh ngày lặng gió

Từ Quốc Hoài

Những khu phố mù mịt ngợp thở

nằm mơ chiếc lá xanh

một triệu người từng qua đây

họ đã chết

một triệu người lại được sinh ra

tiếp tục qua đây mỗi ngày

 

mặt trời nhòe nhoẹt trên mặt người

giọt mồ hôi

nhọc nhằn vẽ lại cuộc hành trình

 

Nhà tiên tri giá rẻ

chè chén bán kèm món trí tuệ đường phố

quán nghèo

rò rỉ thông tin khủng

 

khách nhẩn nha chén trà

bên dòng sông người và xe cuồn cuộn

 

tất cả rồi sẽ tới đích khi được ngồi trong ngôi nhà mình

xỉa răng, nhả khói thuốc

lim dim nhìn vợ khỏa thân

nhưng ngày mai… liệu có bình yên

lũ dã thú cắn xé tim anh

ngày mai Nhà tiên tri có thể sẽ đưa ra thông điệp

bão Biển Đông đang hung hãn vào đất liền!

 

chúng ta thường chiêm ngưỡng mình

chúng ta còn ngưỡng mộ gấp trăm lần những tấm panô

rọi ánh sáng bốn mùa

bị thôi miên

quên cả con tàu thời gian lần lượt rời ga

 

chúng ta luôn chậm chân

cái xích vô hình mang tên sự sợ hãi

buộc chặt mỗi chúng ta vào ngôi nhà bình yên

ôi! sự sợ hãi

là nhà tù giam chúng ta trong cuộc đời này

(có thể bầy cừu đã lấy con người làm tấm gương

khi chúng nhẫn nhục qui phục vài cún chó săn)

 

đã có hàng triệu bước chân Việt xuống đường

để vĩnh biệt Một Con Người

cũng có một Dân tộc bị kẹt lại

vì chậm một bước chân.