Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014

Thơ Trần Minh Phi

tran_minh_phi

Trần Minh Phi

Tâm niệm

Những gì không tồn tại

Xin bù lại bằng ước mơ và lãng mạn

Vì không muốn làm con sói tru vang trong đêm gọi bầy về truy hoan

Đành làm họa mi với tiếng hót cô đơn trong rừng không người đến

Dù tiếng hót chỉ để mình nghe

Chứ không thể là tiếng tru khoái lạc của bầy sói

Ân tình buổi sáng

Tôi đưa bàn tay làm chiếc cầu

Cho con kiến vàng lội giữa dòng mưa

Buổi sáng buổi trưa

Tôi đưa đời vào mộng

Buổi sáng của giọt nước mắt đầu tiên

Của cái mầm trở về cái quả của buổi chiều

Anh đứng bên kia đường

Tất bật với tình thương

Một kiếp hàng rong và anh hân hoan với nỗi khổ

Chị cũng cực với nỗi lòng

Trên con đường dài vội vã

Một đồng xu và chị bâng khuâng với mồ hôi

Một người cũng bơ phờ

Chỉ bởi những buổi sáng nhàn du

Bên cốc cà phê

Và rủa đời chèo bẽo

Và tiếng đời dẻo quẹt

Dưới tiếng quét mùa thu

Mềm mệt dưới con đường mới rửa

Và một người buổi sáng của tình yêu

Sau khi đã điểm tâm

Chợt nghe trái tim đòi hương với gió

Có thể mỉm cười với một người lỡ hẹn sáng nay

Rũ rượi qua đường

Có thể rủa nguyền từ bộ đồ lấm lem

Người công nhân uống dầu và ăn bụi

Vì cái bụng chưa cơm

Vì cái khổ của ngoài kia

Vài ba người lê lết bên hè

Sáng nay…

Người vừa thức dậy

Đã nghe đời mình thay đổi

Sau những đêm hận đời bội bạc

Người vừa tan nát

Sau những ngày ca tụng tình thương

Người vừa tàn rũ

Một bông hoa nở trên một người

Những bông hoa làm bằng nước mắt

Ôi! Những giọt nước mắt xót đau vì dịu dàng quá đỗi

Và tôi nghe hương hoa của người thiếu nữ

Chợt rung mình dưới hơi thoảng của kẻ chợ vào ra

Những khuôn mặt nhớ nhung

Cười mếu với người ta và mình

Những nụ cười chưa trọn

Hay giọt nước mắt chưa thành

Trộn trạo và xí xóa

Chao đảo và lấn đấn

Hạnh phúc vừa qua

Tất cả mùi hôi đều thơm tho vì sự sống

Ôi! Sáng nay có một thoáng mơ hồ

Tan loãng cho tôi ân tình buổi sáng

Chìm

Ta chìm vào nhau

Khi lần đầu chạm mặt

Có tiếng nổ

Bùng nổ êm đềm

Bùng nổ hân hoan

Bùng nổ

Trái tim ta choàng thức dậy

Mắt chìm vào mắt

Và từ đó chìm vào nỗi nhớ nhau

Tay chìm vào tay

Môi chìm vào môi

Hơi thở chìm trong hơi thở

Ngày tháng chìm vào nhau

Thân thể chìm trong thân thể

Tâm hồn chìm trong tâm hồn

Da thịt chìm trong thịt da

Chìm trong cuộc đời nhau

Chìm vào nhau ta chìm vào nhau

Chìm đắm trong đắm chìm

Chìm trong tiếng nổ

Một tiếng nổ thăng hoa

Tung lên từ bể khổ

Vô thức

Vang vọng mãi

Một tiếng vọng ban đầu

Chìm trong tim

Mảnh ghép

Căn nhà chênh vênh kỷ niệm

Con ngõ hẹp liêu xiêu tình yêu

Mưa buổi chiều

Tình người xô nghiêng

Phố ngã bên hè.

Tác giả gửi Văn Việt.