Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Năm, 14 tháng 6, 2018

Không bắn vào ngực đồng bào*

(lời của một người lính Ai Cập)

Khuất Đẩu


Tôi cầm súng như cầm trái tim
hai bàn tay nâng niu không rời một phút
tôi đứng trong nắng đỏ và gió cát
giữ từng hạt bụi quê hương

Những hạt bụi không ngớt bay đi
dưới bầu trời Bắc Phi xanh thẳm
tôi cũng giữ cả màu nắng đẹp
trên vai những tượng nhân sư

Tôi giữ dòng sông Nile xanh biếc
như đôi mắt huyền hoặc của nữ hoàng Cléopâtre
tôi giữ những kim tự tháp hùng vĩ
đẹp mê hồn trong bóng hoàng hôn

Tôi cũng giữ từng giấc ngủ cho các em thơ
lúc nào cũng thơm tho
tôi giữ từng cây cọ
và nếu cần cả những đống phân lạc đà ướt nhẹp

Nhưng tôi không thể giữ chiếc ghế của tổng thống
cho dù ghế được làm bằng sừng tê và ngà voi
được cẩn bằng kim cương và hồng ngọc
tôi không thể giữ, thưa ngài

Tôi không thể giữ dù ngài tăng lương gấp đôi gấp ba
dù ngài biến căn lều của tôi thành biệt thự
dù ngài thăng chức mỗi ngày lên một bậc
và ngay cả ngài đưa tôi ra tòa án binh treo cổ

Vì cầm súng như cầm trái tim tôi
nên không thể nào và không bao giờ
tôi nhắm thẳng nhân dân mà bắn
không bao giờ
tôi bắn thẳng vào ngực đồng bào!

31/3/2010
 
* Bài thơ này được viết từ cảm xúc mùa xuân Ả Rập. Mong rằng lời người lính Ai Cập cũng là lời người lính Việt Nam trong những ngày dông bão sắp tới. KĐ