Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Năm, 26 tháng 8, 2021

Mùa thu nhớ mẹ

Nguyễn Đức Tùng

clip_image002

Khi còn bé, có lần tôi đi học về nhà, nhà vắng, không bóng người, không biết mẹ tôi đi đâu. Tôi đi tìm khắp nơi, nhìn thấy dép của bà mỗi nơi một chiếc, những chiếc áo của bà nằm rải rác nhiều chỗ, một điều rất lạ. Tôi nhặt chúng lên đặt vào một góc, nhưng không thể nào tìm thấy mẹ tôi. Trên bậc cửa, con chó nhỏ của chúng tôi ngồi đó. Đó là con chó mẹ tôi mang về cách đó không lâu, một con chó vô chủ bà tìm thấy sau cái giếng gạch cuối làng, chỗ đi qua đồi cát trắng mọc nhiều sim. Con chó ngồi trên bậc cửa chỗ mẹ tôi hay ngồi têm trầu, im lặng khác thường. Hôm ấy mẹ tôi bận việc bất ngờ, trên đường đi chợ về, qua khỏi bến đò thì gặp một người đàn bà chuyển dạ sinh đẻ, bà phải ở lại. Khi mẹ tôi về tới nhà, mới thấp thoáng bóng đầu ngõ, từ trong cửa con chó nhỏ đã nhận ra, tíu tít phóng qua sân, quấn lấy chân mẹ tôi. Thì ra nó nhớ mẹ tôi còn hơn cả tôi nữa, chạy khắp nơi để tìm, kéo hết áo quần xuống, lục trong những ngăn tủ, sau những cái cột, ở mỗi góc nhà, gầm giường, nó chạy sục sạo khắp nơi nhưng không sủa, một mình im lặng. Nó nghĩ gì, tôi không biết được, nhưng khi nhìn vào mắt con vật, tôi biết nó suy nghĩ.