Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Ba, 1 tháng 8, 2023

Tia Ló

Trần Ngọc Cư

 

Dù tôi viết về Anh bằng tiếng cà lơ

Những đứa chung lớp chung bàn với tôi

Đều hiểu được.

 

Chúng tôi đặt tên Anh là Tia Ló,

Theo hình lỉa chỉa những sợi tóc mai —

Dùng từ của một bài Quang học

Nhân giờ Lý Hoá vừa xong

Khi Anh bước chân vào lớp.

 

Bên dãy lầu của ngôi trường cổ kính,

Anh đi cổ rút dáng co ro,

Như đi trong mưa giữa ngày nắng ráo,

Như con chim cút lủi vào Triết học.

 

Đùa sau lưng, nhưng Anh là thần tượng

Của những thằng nhất quỉ nhì ma

Một thời dưới mái trường Quốc Học

Tôi nghĩ đó là cao điểm đời Anh.

 

Chúng tôi lớn lên trong thành phố trũng,

Một bên là những bãi cát nóng, một bên là đèo cao,

Chỉ cần biết tiếng Tây là trở thành kẻ sĩ,

Dân chúng mài cái Tự hào từ đất Vua.

 

Nơi chôn nhau cắt rốn

Một hôm bỗng thành nơi chôn nhau

Máu chảy trong thành phố trũng.

 

Anh đi bằng bước chân hư cấu

Qua đó làm dậy tiếng xôn xao

Hơn nửa thế kỷ rồi chưa dứt,

Anh mang số phận Judas trong kịch bản của Chúa.

 

Nghe Anh đang vào Giấc ngủ,

Tôi nhớ đến từ “Dormir”

Trên mộ chí những người Jacobin

Khi sống bụng họ chứa đầy lửa.

 

Trong từ vựng vi tính,

Tôi yêu Delete và Cancel,

Đó là những từ rất yên ủi

Ước gì chúng ta có thể xóa đi viết lại thả giàn

Vì ở U80 tôi biết chắc mình chưa hết u mê.

 

Nhưng chuyện gì rồi cũng qua đi,

Một trăm năm sau toàn là người mới.

Cuộc bể dâu hôm nay

Chắc chi được đưa vào cước chú.