Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 27 tháng 6, 2018

Thơ Nam Nguyên

TRONG KHU RỪNG

Anh chỉ có một cuộc đời
Nhưng không phải để sống

Để được tự do đi vào khu rừng
Khi em đã già

Nhưng anh sẽ cố quay về
Để kể em nghe về khu rừng

Để gối đầu lên ngực em
Trên chiếc giường ngày cưới

Để tay em vuốt lên mặt anh
Để tay em vuốt mắt anh

Đến khi em khóc


CUỘC ĐỜI

Anh không hỏi vì sao tôi đến đây
Trên hòn đảo
Chúng ta đã lạc

Nếu uống thêm một ngụm nước trên tàu
Ta đã sống thêm một giờ

Để khắc tên mình lên đá
Để tôi chôn anh và chìm vào giấc ngủ

Hãy thôi tò mò về cuộc đời
Đời chỉ là hòn đá vớ vẩn lăn lóc

Tôi dừng nó, bằng đôi chân
Nó khiến tôi đau kinh khủng


SỐNG CHẬM

Cái chết của anh ấy
Trong một ngày làm việc quá sức
Khiến tôi nghĩ đến việc sống chậm

Nên tôi sợ hạt mưa
Dù là cơn gió nhẹ

Chỉ có thể tự do
Mỗi tối
Úp mặt vào em
Nghe đời nhỏ giọt


NHỚ EM

Anh đã thử rượu mạnh
Nhưng vẫn tỉnh táo vào hôm sau

Để quên được em
Là điều không dễ dàng

Nên anh cố nhớ
Những con đường mình đi qua

Những ngôi nhà, em nhìn chúng
Chúng nhớ em

Nên gió lùa ô cửa