Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 24 tháng 7, 2024

Thơ Trần Hạ Vi

 

KHẤT THỰC

thầy khất thực mỗi ngày
một bữa cơm chay

chúng sinh khất thực thầy
bao nhiêu công đức

Tòng tu khất thực thầy
lòng kiên định giữ giới bỏ si sân

Youtubers kiếm tiền kiếm sub
khất thực thầy tiếng tăm
'cần câu cơm' độ nhật

Chúng sinh khất thực thầy
một chút phước đức
một chút niềm tin
trong lành thiện lương
giữa thời loạn pháp

ai khất thực ai
và ai người ban phát
bây giờ bạn thấy rõ hơn chưa

24.05.2024
    

     

NHỮNG BƯỚC CHÂN TRẦN

nắng mùa hè rát bỏng
đôi chân trần
"con" đã đi qua bốn vòng đất nước

hình chữ S thân thương
trên mọi nẻo đường
núi, đèo, sông, suối, rừng và biển
sỏi mềm, đá mềm, đường bê tông mềm
bàn chân “con” cứng cáp

"con" khất thực một lần một ngày
đắp y phấn tảo từ vải người vứt đi
đêm đêm ngủ bãi tha ma
lòng từ bi an lạc
miệng luôn nở nụ cười

nắng mùa hè bỏng rát
"con" là công dân Việt Nam
không phải tu sĩ cư sĩ hay sư thầy
đi bộ hành để nâng cao sức khỏe
học hỏi mọi người
không 'độ' được ai kia
cũng không thuyết giảng lời gì cao cả

nồi cơm điện của "con" gần như luôn trống rỗng
không giữ lại gì cho mình
không lạm dụng lòng tốt của người
"con" tứ đại giai không
đi theo Phật tìm đường giải thoát

nắng mùa hè rát bỏng
một trăm triệu người
dõi theo "con"

những bước chân trần
mở lối
thắp lên
niềm hy vọng...

23.05.2024                

KHỞI

 

I.
một người đi bộ giữa trời
đầu không nón
chân không giày
tháng tháng
năm năm

có người qua đường đấm vỡ mồm xịt máu
dăm người tò mò hiếu kỳ hỏi chuyện
vài chiếc điện thoại quay quay
lời chân thật tỏ bày
tưởng ngô nghê khờ khạo

sáu năm tích tụ đường dài
công đức nhặt từ chén cơm khất thực
lãnh khí bãi tha ma
đêm mưa dầm ngày nắng rát
những mảnh vải vụn nát
thiền định trong chánh niệm
nghiêm trì giới luật
đêm đêm thẳng lưng ngủ ngồi
ngày ngày cắm cúi đi

II.
cơ ngơi ma tăng xây nhiều thế hệ
lời giảng ngọt ngon
lời giảng xằng bậy
lời đùa tục tĩu
cúng dường đổi phước
cúng dường mua chức tước
cúng dường mua sự sang giàu
hạnh phước trong kiếp sau

Thích Cúng Dường
Thích Hiến Kế
Thích Chuyển Khoản
Thích Tý Khí...
Chùa chiền dựng tượng cao ngất ngưỡng
Phật quốc doanh phồn thịnh bốn phương
Tổ chức họp bàn bày cách mê muội cách nêu gương
ting ting ting
làm sao cho thật nhiều tiền rủ nhau vào tài khoản

móc túi người nghèo
móc túi người giàu
móc túi quan chức
móc túi người cùng quẫn
cúng dường đổi vận
cúng dường đổi may
cúng dường liền tay
sãi sư mập ú

III.
giữa nhiễu nhương loạn thời mạt pháp
ma vương giả dạng Phật thầy
dối lừa sân si lên ngôi
tìm đâu ra hiền thánh
mấy chục Idol cõi Tubiz
thả sức hoành hành

một lõi nồi cơm điện cũ
đánh bạt bao nhiêu bình bát bằng vàng
một bóng người gầy còm bộ hành
thổi bay lời mê muội đám ma tăng

mây ngũ sắc đầy trời hội tụ
một bóng y phấn tảo
thêm vài Youtubers
đánh nát bọn xàm tu

khí lành hội tụ
mở mắt chúng sinh
dời xa bến mê gần hơn bờ giác

một nụ cười an lạc
"con mong muốn mọi người hạnh phúc"
một giọt lành thiện lương
khuếch tràn mọi ngả

một giai đoạn mới
của Phật giáo Việt Nam
hoan hỉ
bắt đầu...

24.05.2024
       

ÁNH SÁNG MINH TUỆ

Tôi vẫn thường sợ bóng đêm. Hồi bé, khi nhà ngoại chưa có điện, mỗi đêm ở nhà ngoại luôn là một sự tò mò chen lẫn hồi hộp lo lắng len nhẹ trong tôi. Khi màn đêm buông tấm mùng rộng lớn màu đen phủ lên mọi vật, tôi ngồi trong căn phòng leo lét ánh sáng đèn dầu nhìn ra màn đêm mịt mùng câm lặng, như nhìn vào một thế giới khác, và có một niềm hạnh phúc hiếm hoi là mình đang ở bên này của bức tường, ở phần thế giới có ánh sáng. Và bên kia, là bí ẩn, là hiểm nguy, là không-nhìn-thấy, là cõi-chứa-đầy-nỗi-sợ. Ánh sáng, đẹp biết bao.

Ký ức đó hằn sâu trong tôi về thời niên thiếu, nên tôi rất vui khi nhà ngoại có điện, khi tôi sống trong một thành phố lớn đèn chiếu sáng khắp nơi, suốt đêm. Và thậm chí bây giờ khi tôi ở trong một ngôi làng nhỏ hẻo lánh ở đất nước rộng lớn thứ hai trên thế giới, con đường tôi ở vẫn luôn sáng đèn, 365 đêm một năm.

Vì vậy, khi tôi nghĩ đến sư Minh Tuệ, sáu năm ròng, luôn một mình giữa màn đêm tối mịt, giữa bãi tha ma, nhà hoang, bãi trống, hang núi, không ánh sáng, không đèn pin, không đèn điện, không vũ khí gì để phòng thân trước thế-giới-nguy-hiểm kia, tôi luôn chảy nước mắt. Thương thầy! Dù tôi biết, có lẽ với thầy, ánh sáng, và đêm tối, có lẽ là như nhau, ngày sáng thì mình đi lại, khất thực, may y, tắm giặt, đêm tối thì mình thiền định và ngủ ngồi. Nhưng với những kẻ người trần mắt thịt như tôi, thì không. Có lẽ, khi nghĩ về thầy và những đêm một mình trong mịt mùng đêm tối, tôi thương cả bản thân tôi và sự vô minh sợ sệt trong tôi về những-hiểm-nguy-có-thật-và-không-có-thật trong vùng đen tối kia.

Vô minh, như thiên địa mịt mùng không giả chân, không ánh sáng, bao trùm thế giới trong vòng ôm rộng lớn của mình. Chúng ta, tắm trong vô minh, trong nỗi sợ, niềm vui tạm bợ, những ghét ghen nhỏ nhặt và tham lam. Chúng ta, học cách làm ra lửa, đốt lên những ngọn đèn dầu, phát minh ra đèn điện, ánh sáng laser, năng lượng pin mặt trời, để xua đuổi bóng tôi, nhưng không biết rằng mình vẫn hoàn toàn bị bao bọc bởi vô minh. Cho đến khi những bước chân hành khất gõ cửa, chiếu xuyên qua tấm màn vô minh một vùng ánh sáng chói lòa. Thầy Minh Tuệ, chưa bao giờ cần dùng đèn, vì tâm thầy sáng như một ngọn đuốc soi đường. Soi trên mặt đất, soi vào tận trong tim. Ngọn đuốc đó đã thắp lên những ngọn lửa nhỏ, những tia sáng đèn nến, đèn dầu leo lét trong hàng triệu trái tim người Việt khắp nơi trên trái đất. Trong trái tim tôi.

Và tôi biết, ánh sáng đó, ngọn lửa đó, một khi đã được thầy thắp lên, sẽ không bao giờ tắt. Một ngọn lửa leo lét giữa vô minh ngập tràn. Cho dù thầy vĩnh viễn biến mất, cho dù người ta có tìm cách xóa sạch hình ảnh video clip của thầy trên mạng, sẽ không ai có thể dập được những ngọn nến đã được thắp lên trong trái tim những Phật tử Việt Nam và những người chưa từng là Phật tử. Ánh sáng, là đến từ đêm tối, ánh sáng được thắp lên bằng sự cảm ngộ, được nuôi dưỡng bằng máu trong tim và sự thiện lương trong mỗi con người. Ánh sáng Minh Tuệ.

29.06.2024
T. H. V