Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2024

Thơ Mỹ – một thời đáng nhớ (kỳ 21): Michael Lee Johnson (phần 1)

Khế Iêm

image_thumb-30

I KNOW FROM MY BED

 

Sometimes I feel

like a sad sack –

a worn out old man

with clown facial wrinkles.

I know when I reflect,

stare out my window

at the snow falling

from my bed,

my back to yours,

reflecting on my pain –

ignoring yours –

I isolate your love,

lose your touch

to another –

forgetting,

it is our bed,

not mine,

that I lie in.

 

TỪ GIƯỜNG NGỦ

 

Đôi khi tôi cảm thấy

như một cái túi buồn bã –

một ông già mệt mỏi

với những vết nhăn trên mặt của một anh hề.

Tôi biết khi tôi phản chiếu,

nhìn đăm đăm ra ngòai cửa sổ

lúc tuyết rơi

từ gường ngủ của tôi,

lưng tôi quay lại lưng em,

suy nghĩ về nỗi đau của tôi –

quên cái lưng em –

Tôi cô lập tình em,

làm mất sự liên lạc của em

với người khác –

quên đi,

đây là giường ngủ của chúng ta

không phải của tôi,

tôi nằm.

 

A PATCH OF GREEN

 

A four way traffic stop,

a patch of green turf

squared-off in the median,

where a blackbird pecks

for a worm box-lunch,

goes unnoticed,

rush hour traffic

passes by,

another day.

 

MỘT MẢNG XANH

 

Ngã tư có bảng dừng,

một mảng cỏ xanh

vuông vắn giữa những ngả đường,

nơi con sáo mổ

một con sâu dành cho bữa ăn trưa,

bay đi đâu không biết,

giờ kẹt xe

qua đi,

một ngày khác.

 

WINDOW BOXES

 

Summer is dying into fall

the balcony flowers hear

the beginning of night chills

white frost is surrounding

their beds like ghosts

in their flower boxes

they privately chatter,

but their talk is stammered,

stymied, and closing

with stuttering whispers.

The condo balcony

sliding window door

is poorly insulated –

a cold draft

creeps into

all the spare rooms.

I notice the chill on all of us,

place a blanket,

warmth cover us all.

 

NHỮNG Ô CỬA SỔ

 

Mùa hè đang tàn vào mùa thu

những bông hoa ngoài lan can nghe

nỗi cảm lạnh của đêm bắt đầu

tuyết trắng bao quanh

những hàng hoa như những bóng ma

trong chậu hoa

chúng nói huyên thuyên kín đáo,

nhưng cách nói của chúng lắp bắp,

khó nghe, và chấm dứt

với những tiếng thì thầm cà lăm.

Lan can của khu nhà chung cư

cửa kính kéo

không đủ cách nhiệt –

gió lạnh lùa

len lỏi vào

khắp căn phòng trống.

Tôi nhận ra cơn lạnh giá nơi tất cả chúng ta,

hãy đắp chăn,

để sự ấm áp ấp ủ tất cả chúng ta.

 

APRIL WINDS

 

April winds persists

in doing charity work

early through

willow tree branches

melting reminisces of

snow crystals

on my balcony.

Canadian geese wait

impatiently for their

winter feeding below.

The silent sounds

they hear –

no dropping

of the seeds.

 

GIÓ THÁNG TƯ

 

Gió sớm tháng Tư

kiên trì luồn qua

những cành liễu sự

tan chảy làm hồi

tưởng những tinh thể

tuyết trên ban công

của tôi. Những con

ngỗng Canada

nôn nóng chờ đợt

cho ăn sau mùa

đông ở bên dưới.

Những âm câm chúng

nghe – không một hạt

rơi.

 

INSIDE THIS WORLD ZIPPED

 

I ‘m inside this world of silent creative space

within a zipped up tube of words

within the darkness I crawl

from my vocabulary.

I look on the walls of night

looking for an exit.

I look through the crow in the darkness,

the gray on the bark of the willow tree,

serve as my lantern out of here.

Wayward are the gray clouds

I can’t see I toss my faith upon.

Wild horses of creativity form

lines, stanzas, poems with

and without form.

It’s here I beach the darkness

and the conclusion in the end

and the final lines that allow

you to envelope me between

my screams and creativity.

 

BÊN TRONG THẾ GIỚI BỊ KHÓA LẠI

 

Tôi ở bên trong thế giới của khỏang không sáng tạo lặng lẽ này

trong phạm vi một ống chữ bị đóng lại

trong phạm vi bóng tối tôi bò

từ tự vựng của tôi.

Tôi nhìn bức tường đêm

tìm lối ra.

Tôi nhìn con quạ trong bóng tối,

màu xám trên vỏ cây liễu

như chiếc đèn lồng giúp tôi ra khỏi đây.

Tôi ném niềm tin của tôi lên đám mây xám

là hướng đi tôi không thể thấy.

Những con ngựa hoang của hình thức sáng tạo

dòng, đọan thơ, những bài thơ có

hay không có thể thơ.

Ở đây tôi tô lên biển bóng tối

và kết luận ở cuối

và những dòng sau cùng cho phép

bạn bóc tôi ra giữa

những tiếng rú của tôi và khả năng sáng tạo.

 

CALIFORNIA SUMMER

 

Coastal warm breeze

off Santa Monica, California

the sun turns salt

shaker upside down

and it rains white smog, humid mist.

No thunder, no lightening,

nothing else to do

except sashay

forward into liquid

and swim

into eternal days

like this.

 

MÙA HÈ CALIFORNIA

 

Gió ấm miền biển

gần Santa monica, California

mặt trời trở nên lọ

muối lộn ngược

sương trắng mưa, bụi nước ẩm.

Không sấm, không chớp,

không có gì làm

ngoại trừ đi loạng quạng

về phía chất lỏng

và tắm

trong những ngày bất tử

như vậy.