Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

Bốn Mươi Năm Lẻ Tiếng Thu Không

Trần Mộng Tú

Tôi vừa thở dài một tiếng
đã bốn mươi năm lẻ ngoài
mới đây nghe gió chướng
bây giờ lệ đã khô

Ngồi nhìn xuống hai bàn tay
da nhăn như ngày tháng
ngày tháng như hồi chuông kéo ra rồi đứt quãng

bốn mươi năm lẻ vang vọng tiếng thu không

Người dân Việt đáng thương của tôi
anh em suốt đời ly tán
lịch sử sang trang mà nội dung không đổi
làm sao đếm được chân tay
bẻ gẫy xong rồi chắp lại
làm sao đếm được giọt máu
bên này rơi xuống bên kia

chẳng bao giờ bông hoa nở
giữa hàng rào tình thương đã mục
những con mọt gỗ còn sống gậm nốt then cuối cùng
Bốn mươi năm lẻ
tóc xanh thành tóc bạc
bạn hữu ngày một thưa dần
nhìn về quê nhà như nhìn về một đất nước của người khác

lạ cảnh
lạ người
lạ ăn
lạ nói

Xin một chút chân tình
chẳng ai cho
mua một chút chân tình
người ta bán bằng phẩm đỏ
vừa hứng trên tay
đã ngả sắc tím bầm

Bốn mươi năm lẻ
tôi nhuộm tóc ngồi chờ
trên bực thềm thế kỷ
vang vọng tiếng thu không
nghe hồn mình mục nát

tmt
4/30/2016